Ghi chép của Bazoda
Tâm sự gái xấu... sao mà tê tái thế!
Làm thân con gái không được xấu, có ai muốn xấu đâu bao giờ. Nhưng mà
bẩm sinh đã xấu điên đảo không thuốc nào chữa được, mình phải làm sao?
Chỉ còn biết mỗi đêm đã khuya rồi vẫn ngồi đếm sao và ao ước, và rồi
than thở.
Người ta xinh đẹp thì được thi hoa hậu, mình gái xấu biết thân biết phận chỉ dám ngồi ở chỗ ban giám khảo để chấm điểm hoa hậu. Thật là tủi.
Người ta xinh đẹp thì được làm tiếp viên trẻ đẹp, mình gái xấu biết phận chỉ dám ngồi ghế manager trả lương cho tiếp viên trẻ đẹp. Thật là tủi.
Người ta xinh đẹp có cái để bán, mình gái xấu thì phải kiếm vốn mà đi buôn. Gái xấu muốn được lả lướt với khách khứa chốn lầu xanh, chỉ có nước làm tú bà may ra mới xong. Không tủi không lấy tiền.
Nói chung là tủi thân vô cùng, cái thân phận gái xấu. Nếu không phải gái xấu thì hẳn là giờ này rất mực ngoan hiền bẽn lẽn nép vào chốn hậu cung hưởng lạc. Nếu không phải gái xấu thì hẳn giờ này rất mực chính chuyên duyên dáng đưa tay vuốt lãnh tụ mỗi ngày. Nếu không phải gái xấu, sẽ không phải buồn và cô đơn với cái tự do vô đối như thế này.
Thân phận gái xấu quả thực rất buồn.
Nếu xinh đẹp thì duyên dáng thướt tha người ta càng thích, có thể tự tin rằng tình cảm của người ta hoàn toàn dành cho mình vì sắc đẹp, dịu dàng chẳng qua là gia vị mà thôi. Nhưng một khi là gái xấu, duyên dáng thướt tha nguời ta lại bảo là làm hàng, dịu dàng không còn là gia vị nữa mà là lớp vỏ bọc mong manh và dễ vỡ biết bao. Thật buồn.
Nếu xinh đẹp cười duyên một cái rồi cong cớn lên, thì người ta bảo gái tính đáng yêu. Một khi là gái xấu, cười duyên rồi chuyển sang cong cớn sẽ được nhận xét là lộ hàng nên cay cú. Buồn vô cùng.
Khi còn trẻ, gái xấu được đôi chút mơn mởn thanh xuân làm niềm an ủi, gái xấu biết tìm những niềm vui nho nhỏ để quên đi nỗi lòng. Nhưng khi tuổi già gõ cửa, gái xấu sẽ ngồi xuống và viết một cái gì đó về thân phận của mình.
Ngày qua ngày, nỗi niềm gái xấu chất ngất.
-st-
Người ta xinh đẹp thì được thi hoa hậu, mình gái xấu biết thân biết phận chỉ dám ngồi ở chỗ ban giám khảo để chấm điểm hoa hậu. Thật là tủi.
Người ta xinh đẹp thì được làm tiếp viên trẻ đẹp, mình gái xấu biết phận chỉ dám ngồi ghế manager trả lương cho tiếp viên trẻ đẹp. Thật là tủi.
Người ta xinh đẹp có cái để bán, mình gái xấu thì phải kiếm vốn mà đi buôn. Gái xấu muốn được lả lướt với khách khứa chốn lầu xanh, chỉ có nước làm tú bà may ra mới xong. Không tủi không lấy tiền.
Nói chung là tủi thân vô cùng, cái thân phận gái xấu. Nếu không phải gái xấu thì hẳn là giờ này rất mực ngoan hiền bẽn lẽn nép vào chốn hậu cung hưởng lạc. Nếu không phải gái xấu thì hẳn giờ này rất mực chính chuyên duyên dáng đưa tay vuốt lãnh tụ mỗi ngày. Nếu không phải gái xấu, sẽ không phải buồn và cô đơn với cái tự do vô đối như thế này.
Thân phận gái xấu quả thực rất buồn.
Nếu xinh đẹp thì duyên dáng thướt tha người ta càng thích, có thể tự tin rằng tình cảm của người ta hoàn toàn dành cho mình vì sắc đẹp, dịu dàng chẳng qua là gia vị mà thôi. Nhưng một khi là gái xấu, duyên dáng thướt tha nguời ta lại bảo là làm hàng, dịu dàng không còn là gia vị nữa mà là lớp vỏ bọc mong manh và dễ vỡ biết bao. Thật buồn.
Nếu xinh đẹp cười duyên một cái rồi cong cớn lên, thì người ta bảo gái tính đáng yêu. Một khi là gái xấu, cười duyên rồi chuyển sang cong cớn sẽ được nhận xét là lộ hàng nên cay cú. Buồn vô cùng.
Khi còn trẻ, gái xấu được đôi chút mơn mởn thanh xuân làm niềm an ủi, gái xấu biết tìm những niềm vui nho nhỏ để quên đi nỗi lòng. Nhưng khi tuổi già gõ cửa, gái xấu sẽ ngồi xuống và viết một cái gì đó về thân phận của mình.
Ngày qua ngày, nỗi niềm gái xấu chất ngất.
-st-
Giờ vẫn thế mà :v
Mà chắc gì vì nhà nó giàu.
Đùa chớ có anh iu tui mà bỏ một em trẻ hơn, xinh hơn, tốt nghiệp Harvard, nhà cũng khá lại con một, đang làm cho UN. Anh này nhà ko bằng nhà tui đâu, chỉ có hơn thui (hờ, từng mua một cái đảo đấy). Thế giải thích thế nào ca này đây?
Sao ko nghĩ đơn giản có những ng, ngẫu nhiên gặp nhau và tìm thấy ở ng kia điểm nào đó mà họ mới chỉ thấy ở duy nhất người ấy, đấy lại là điểm họ kiếm tìm trong đời, vì thế mà họ yêu nhau, cho dù tình yêu ấy chả hề giống cái logic tình yêu thường thấy của thiên hạ?
@hunter ngày xưa em chơi tennis với bóng rổ, giờ bỏ lâu quá rồi cộng với sức khoẻ kém đi nên chỉ còn ngồi nhà xem đc thôi. Bia bọt thì bỏ hẳn, rượu vẫn còn. Chửi thề thì bác có thể tự trả lời
sau đó thì thay vì tân trang nhan sắc mình quyết định bổ sung phần khác
Cộng đồng có tính làng xã như Vn đúng hay kỳ thị pn thiếu nhan sắc. Nhưng đó cũng là cơ hội để xem khí chất của bạn mạnh đến đâu. Bạn sẽ bị dư luận vùi dập, hay sẽ ngạo nghễ cười vào nó. Cơ bản thì, vàng lấp lánh nhất là khi trong lửa.
Nói này có thể bị cho đạo đức giả, nhưng đúng tui thấy thích nhất lúc mình xấu xí.
Mặc một cái quần bò thụng lỗi mốt, áo phông đàn ông cũng lụng thụng, tựu chung áo quần che giấu hết mọi thứ gái ko nên che giấu
Chả ai xin số tán tỉnh, chả ai gợi ý đi nhờ, chả ai còn ngã xe tai nạn, nhưng tui lại thấy siêu phởn.
Thấy ta như một tiểu khất cái mới nhập môn đang tập toẹ một mình lần đầu khất thực, chưa biết mùi giang hồ hiểm ác nên quần áo rách rưới, mặt mũi lấm lem, túi chẳng nhõn một xu, vẫn đi lại ngênh ngang mặt mũi vênh vang tinh tướng, cảm giác tình thiệt vừa thong dong tiêu sái vừa phong lưu khoái hoạt đó mà ^__^.